Chủ nghĩa dân túy (Populismus): 'populus'‚ được ngành
khoa học xã hội liên kết đến một vài hiện tượng. Một mặt nó dùng để chỉ một
phong cách chính trị cụ thể , một hình thức hùng biện chính trị hay chiến lược để đạt được quyền lực; mặt khác trong các
nghiên cứu nó được phân loại như là một phần của các hệ tư tưởng khác nhau.
Trong cuộc tranh luận chính trị, thuật ngữ chủ nghĩa dân túy hay được đại diện
của các hướng khác nhau dùng để chỉ trích lẫn nhau, khi họ nghĩ rằng các tuyên
bố của các hướng đối ngược được ưa chuộng, nhưng không tưởng, cho đó là mị dân.
Phái dân tuý, là
trào lưu tư tưởng xã hội theo Chủ nghĩa xã hội không tưởng mang tính nông dân của tầng lớp thanh
niên trí thức Nga,
xuất hiện ở Nga cuối thế kỉ 19. Những người sáng lập
là Ghecxen (A. I. Gercen), Checnưsepxki (N. G. Chernyshevskij). Trong những năm
1870, những nhà tư tưởng tiêu biểu nhất của CNDT là Bakunin (M. A. Bakunin),
Laprôp (P. L. Lavrov), Mikhailôpxki (N. K. Mikhajlovskij).
Đặc trưng của chủ nghĩa dân túy này là
tư tưởng dân chủ nông dân, mơ ước chủ nghĩa xã hội với hi vọng bỏ qua chủ nghĩa
tư bản, cho rằng có thể tiến lên chủ nghĩa xã hội bằng hình thức công xã nông
thôn, cho giai cấp nông dân (do trí thức lãnh đạo) là động lực chính của cách
mạng. Những năm 70, 80 thế kỉ 19, chủ nghĩa dân túy có vai trò tích cực chống
Nga hoàng. Nhưng về sau, Chủ Nghĩa Dân Túy đã trở thành một trở ngại cho việc
truyền bá chủ nghĩa Mác vào nước Nga.
Phái dân tuý, chúng cho rằng của việc đưa
chủ nghĩa Mác vào Nga làm phá sản nước Nga, họ cho rằng, sự nghiệp cách mạng ở
nước Nga do giai cấp nông dân Nga lãnh đạo, phái dân tuý phủ nhận vai trò, sứ
mệnh lịch sử của giai cấp công nhân Nga.
Họ lý giải chủ nghĩa Mác là một học
thuyết trừu tượng, là sản phẩm của tư duy, tự biện chưa được chứng minh
trên thực tế. Nếu nói những quan điểm của chủ nghĩa Mác là một phát hiện có ý
nghĩa thời đại thì điều đó không có căn cứ. Họ đưa ra lập luận: Nếu như chủ
nghĩa Mác là một sáng tạo, vậy tại sao sau 40 năm vẫn không giải thích được
những hiện tượng cụ thể như: Lịch sử cổ Hy Lạp, La Mã, Giécmăng. Họ không phủ
nhận Ăng ghen có giải thích, nhưng lại sử dụng tài liệu của một nhà dân chủ
học Mỹ, hoàn toàn xa lạ với chủ nghĩa duy vật lịch sử của Mác. Phái dân tuý còn
cho rằng, chủ nghĩa Mác chỉ đưa ra được mô hình và dùng nó úp vào hiện thực
theo kiểu “tam đoạn thức” của Hê Ghen.
Trước tình hình đó, V.I.Lê nin nhận
định, để phê phán những người dân tuý là việc làm rất khó, bởi lẽ: Một mặt, do
Plêkhanốp mắc sai lầm về lý luận. Ông đề cao vai trò tầng lớp tư sản tự do,
không hề đề cập đến vai trò lực lượng cách mạng của nông dân. Mặt khác, phái
dân tuý lúc đó có những lãnh tụ rất nổi tiếng như: MikhailốpXki, Crivencô,
I.U,Giacốp, do đó, muốn phê phán họ phải có quan điểm lý luận sắc bén.
Giai đoạn đầu để phê phán phái dân tuý tự
do, V.I.Lênin viết dưới dạng bài báo ngắn, những bức thư và sau đó phát triển
thành tác phẩm “Những người bạn dân” nhằm phê phán một cách toàn diện các quan
điểm triết học, kinh tế và chính trị, cơng lĩnh và sách lược của phái dân
tuý, giáng một đòn quyết định vào phái dân tuý, mở đường cho chủ nghĩa Mác vào
Nga, thúc đẩy sự phát triển của giai cấp công nhân và phong trào cách mạng vô
sản ở nước Nga.
V.I.Lênin đã phê phán sâu sắc thế giới
quan, quan điểm chính trị và sách lược của phái “dân tuý” qua đó khẳng định
những quan điểm duy vật lịch sử, những vấn đề có ý nghĩa phương pháp luận khoa
học và luận chứng sâu sắc sứ mệnh lịch sử của giai cấp công nhân Nga. Đặc biệt,
V.I.Lênin đã đề ra nhiệm vụ cấp bách của những người dân chủ - xã hội Nga là
hợp nhất tất cả những nhóm Mác xít còn rời rạc thành một tổ chức chính trị, một
chính đảng thống nhất của giai cấp công nhân, coi đó là cơ sở bảo đảm cho thắng
lợi của cách mạng vô sản.
Xã hội học chủ quan của phái dân tuý đã
phủ nhận qui luật tồn tại khách quan của đời sống xã hội, họ cho rằng: những
lĩnh vực hoạt động xã hội không giống những lĩnh vực hoạt động tự nhiên. Do đó,
để xem xét, phân tích những hiện tượng xã hội phải dùng phơng pháp chủ quan
và xã hội học. Xã hội học chủ quan chỉ bàn tới xã hội nói chung, không gắn với
hình thái kinh tế-xã hội cụ thể nào cả. Theo V.I.Lênin, đó là đạo đức trừu tượng,
là giáo điều, siêu hình, thoát ly thực tế.
V.I.Lênin khẳng định, việc so sánh giữa
C.Mác và Đác Uyn là đúng đắn. Công lao của Đác Uyn là ông đã đánh đổ hẳn quan
điểm duy tâm siêu hình cho rằng những loài động vật và thực vật là không có
liên hệ gì với nhau, do “thượng đế” tạo ra và bất biến. Đác Uyn là người đầu
tiên đã làm cho sinh vật học có một cơ sở hoàn toàn khoa học bằng cách xác định
tính biến dị và tính di truyền của các loài, còn C.Mác. C.Mác đã đánh đổ hẳn
được quan niệm cho rằng xã hội là một tổ hợp có tính chất máy móc gồm những cá
nhân, một tổ hợp mà nhà cầm quyền (hay là xã hội và Chính phủ thì cũng vậy) có
thể tuỳ ý biến đổi, một tổ hợp sinh ra và biến hoá một cách ngẫu nhiên; đồng
thời C.Mác là ngời đầu tiên làm cho xã hội học có cơ sở khoa học, C.Mác đã đa
ra khái niệm hình thái kinh tế-xã hội và khẳng định : sự phát triển của nó là
một quá trình lịch sử tự nhiên.
Hiện nay, phái dân túy thời đại mới, với
những mớ lý luận "nhì nhằng" không thực tiễn đòi cải thiện xã hội,
xây dựng "xã hội dân sự", đòi dân sự hóa "Quân đội", bộ
trưởng Quốc phòng là dân sự theo những nước phương tây. Và cho rằng nông dân
mới có vai trò lịch sử, mục đích là chia rẽ, phá hoại khối đoàn kết đại dân tộc
dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản. Một trong những nguyên nhân của xu hướng dân
túy là thiếu sự gần gũi và một khoảng cách lớn giữa lợi ích và ngôn ngữ của một
cộng đồng và những người có quyền lực trong xã hội… Chúng ta hãy cảnh giác với
những mớ lý luận không thực tiễn khoa học, không phù hợp với tình hình thực
tiễn Việt Nam .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét