Một là, điểm yếu nổi bật của Trung Quốc ở biển Đông chính là tính phi
nghĩa trong các hoạt động quân sự của họ tại Biển đông, Bắc Kinh không chỉ
tuyên bố và khẳng định cái gọi là “chủ quyền” với hầu hết diện tích biển Đông
nên việc Trung Quốc chủ động gây căng thẳng hoặc tìm cách khiêu khích xung đột
quân sự sẽ vấp phải sự phản đối mạnh mẽ từ cộng đồng quốc tế, các nước trong
khu vực…
Hai là, nếu tác chiến trên biển dễ dàng thấy rằng điểm yếu lớn nhất của
Trung Quốc về mặt quân sự ở biển Đông chính là vị trí và khoảng cách địa lý. Một
khi nổ ra xung đột tại biển Đông, chiến đấu cơ Trung Quốc bay từ đất liền của
họ ở đảo Hải Nam ra được tới vùng biển rồi bay về là hết nhiên liệu, không còn
thời gian tác chiến, mặt khác việc bảo đảm hậu cần là một vấn đề lớn, nếu gặp
phải chiến thuật chia cắt.
Ba là, sức ép dân chúng, tinh thần của
người lính. Hơn 30 năm nay Trung Quốc thực hiện chế độ sinh đẻ có kế hoạch, mỗi
cặp vợ chồng chỉ được đẻ 1 con. Lính Trung Quốc hiện nay thường là con một,
những cậu con một này được nuôi bởi “6 người: hai bố mẹ, hai ông bà nội, hai
ông bà ngoại). Nếu chiến tranh xảy ra sẽ gặp ngay sự phản kháng mãnh liệt trong
nước.
Bốn là, vấn
đề dân tộc tại Trung Quốc cũng đang chứa đựng sự bất ổn thường xuyên. Nóng
nhất, tiềm ẩn nguy cơ lớn nhất là ở các vùng Tây Tạng, Tân Cương, Nội Mông. Đây
là vấn đề khiến chính quyền Trung Quốc phải dành sự quan tâm đặc biệt và xếp
vào hàng “lợi ích cốt lõi”. Nếu tranh chấp Biển Đông biến thành chiến tranh kéo
dài thì bất ổn nội bộ càng có điều kiện bùng phát, dẫn đến hệ quả khó
lường.